Chương 12

Chồng Ơi! Chúng Ta Li Hôn Thôi

4.688 chữ

12-12-2022

Trong phòng ngủ hai vợ chồng một người trên giường một người nằm góc phòng mỗi người đều mang một tâm sự riêng nhưng cả hai đều không ngờ tối nay mẹ lại đang đứng trước cửa phòng nghe được loáng thoáng vài ba câu đối đáp của đôi vợ chồng mới cưới.

Nhưng vì phòng có cửa cách âm khá tốt nên mẹ chồng không nghe rõ hai người nói gì nên mẹ quyết định gõ cửa phòng, khi tiếng:" cốc...!cốc...cốc...." vang lên thì cả hai đều giật mình ngồi dậy.

Tuấn Khải vội bật điện lên đưa tay ra hiệu cho Nhã Uyên mang gối và chăn lên giường, sau khi cô lên giường nằm xuống thì Tuấn Khải mới đi ra mở cửa.

Cửa phòng vừa được mở ra thì mẹ chồng cười xoà rồi hỏi:

- Các con đã đi ngủ rồi sao?

Tuấn Khải đưa tay gãi gãi đầu nói:

- Dạ chúng con chưa ngủ đâu mẹ....hai đứa con đang nằm lướt điện thoại thôi.

- Vậy mẹ có thể vào phòng nói chuyện với hai con một lát không?.

Truyện Hệ Thống

- Dạ được thưa mẹ....con mời mẹ vào.

Nhã Uyên nằm trên giường cũng nghe ngóng xem anh Tuấn Khải nói chuyện với ai nhưng khi mẹ chồng đi vào cô vội ngồi dậy vuốt lại tóc và chỉnh lại quần áo ngay ngắn.

Mẹ chồng đi đến bên giường ngồi xuống cầm tay Nhã Uyên và con trai của mình nói:

- Tuấn Khải này, con mau ngồi xuống đây với mẹ và vợ con....mẹ có vài lời muốn nói với hai con nhanh thôi.Thật ra mẹ vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện hai con kết hôn, mẹ biết hai con đều đồng ý kết hôn là nghe theo ý của ba mẹ hai bên nên chắc chắn hơn một tháng này sống chung thì hai con không thể hoà hợp ngay được.

Trong cuộc sống hôn nhân thì cặp đôi nào cũng phải trải qua rất nhiều khó khăn, thử thách thì mới thấu hiểu và ngày càng yêu thương trân trọng nhau, hai con biết không ngày trước ba mẹ lấy nhau cũng không có tình yêu đẹp mộng mơ đâu mà là do mai mối.

Cũng may ông Tơ bà Nguyệt đã se đúng mối lương duyên này cho ba mẹ nên ba mẹ mới sống hạnh phúc đến bây giờ.

Nhưng ông trời chẳng cho ai hoàn hảo toàn vẹn hết bởi ba mẹ sống với nhau hạnh phúc và có một cuộc hôn nhân bền vững nhưng mẹ lại hay đau yếu nên mẹ rất sợ có một ngày mẹ có mệnh hệ gì thì ba các con phải làm sao? Ai rồi cũng phải trải qua:" Sinh, lão, bệnh, tử " nên mẹ chỉ ước mong hai con sống hoà hợp cùng vun đắp xây dựng gia đình nhỏ có tiếng cười rộn rã của trẻ thơ.

Mẹ rất sợ nếu mẹ thật sự không vượt qua được bệnh tật mà chưa được nhìn thấy cháu chắt thì đáng tiếc lắm.

Mẹ chồng nói xong thì ngồi thở dài chán nản khiến Nhã Uyên không đành lòng lặng thinh mà đưa tay lau đi giọt nước mắt trên má của mẹ chồng nói:

- Mẹ ơi! Khi nãy anh Tuấn Khải đã nói chuyện con cái không thể vội được nhưng con là con dâu của mẹ mà con vẫn còn là một đứa trẻ to xác nên mẹ phải thật khoẻ mạnh để dạy con những điều hay lẽ phải nữa ạ.

Mẹ phải luôn giữ tinh thần lạc quan yêu đời thì mới chiến thắng được bệnh tật.Mẹ cố lên con yêu mẹ.

Nhã Uyên nói xong đưa hai tay lên đầu làm hình trái tim rồi nằm sà vào lòng mẹ chồng, ôm bà thật chặt cười hì khiến cho mẹ chồng cùng anh Tuấn Khải phải phì cười vì hành động như trẻ con này của cô con dâu.

Trong không khí vui vẻ mẹ chồng cô nói:

- Mẹ không ngờ con dâu lại đáng yêu như vậy đấy, Tuấn Khải này...!con có thể đáp ứng một đề nghị của mẹ không?

- Dạ....!Mẹ muốn gì cứ nói con nghe, nhất định con sẽ làm theo lời mẹ mà.

- À! Tối nay mẹ muốn ngủ chung với hai con có được không?

Tuấn Khải không ngờ mẹ mình lại bị lây tính trẻ con của Nhã Uyên nhưng lời anh khi nãy đã nói ra rồi nên bây giờ chỉ đành miễn cưỡng gật đầu nói:

- Dạ tùy mẹ thôi nhưng còn ba thì sao ạ?

- Con không phải lo cho ba đâu vì khi nãy mẹ đã nói với ông ấy sẽ ngủ ở phòng của hai con rồi, vậy chúng ta cùng nằm xuống ngủ thôi hai con.

Nhã Uyên và anh Tuấn Khải không thể làm gì khác hơn là nằm xuống hai bên để mẹ nằm ở giữa, ba người nằm chung một giường khoảng mười năm phút sau thì mẹ chồng đã cất tiếng ngáy nho nhỏ nhưng hai người nằm bên cạnh lại không thể ngủ được.

Tuấn Khải thì nghĩ đến những mong muốn của mẹ đó là được nhìn thấy con cháu sống hạnh phúc nhưng anh với cô vợ này mới cưới hơn một tháng còn chưa hiểu hết về nhau mà nói đúng hơn là anh không có hứng thú tìm hiểu cũng như tiếp xúc với vợ nên sao có thể có hạnh phúc được.

Còn Nhã Uyên nằm ở bên này cũng không thể chợp mắt được vì cô lo lắng cho sức khoẻ của mẹ chồng và đây cũng là lần đầu tiên cô nằm trên giường của chồng nên không quen.

Không biết thời gian trôi qua bao lâu thì Nhã Uyên ngủ thiếp đi nhưng đến khi những tia nắng sớm chiếu vào phòng qua ô cửa nhỏ thì cô hé mở mắt ra thấy có gì đó vướng víu thì ra cả người cô đang nằm trong vòng tay của anh Tuấn Khải khiến cô giật mình còn chưa kịp suy nghĩ gì thì nghe thấy giọng của anh Tuấn Khải ghé sát vào tai cô nói nhỏ:

- Nằm yên như thế này một chút vì mẹ đang quan sát hai chúng ta..

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!