Game thực tế ảo 800 MB? Đùa nhau à?
Mục Thanh Thủy bật cười. Loại game này mà cũng dám đến dự thi, thật là chẳng có tí hiểu biết gì cả. Xem ra lần sau phải đề nghị tăng yêu cầu dự thi mới được.
Vốn Mục Thanh Thủy đọc giới thiệu vắn tắt xong rồi định trực tiếp cho 1 điểm, sau đó ném vào danh sách đào thải.
Nhưng nghĩ tới yêu cầu của công ty là phải thể nghiệm mỗi trò chơi ít nhất mười phút, Mục Thanh Thủy đành phải thở dài, tải trò chơi vào trong mũ thực tế ảo của mình, đội mũ lên bắt đầu thể nghiệm trò chơi.
Nhưng mọi thứ sau đó khiến anh ta không còn tin vào cuộc sống nữa.
Từ khi tiến vào âm phủ, hoàn cảnh chung quanh, gió nhẹ thổi qua, giống như là vừa xuyên qua thời không vậy, mọi thứ đều quá chân thật.
Sau khi lựa chọn chức nghiệm, Mục Thanh Thủy đã bị trò chơi này chinh phục triệt để. Vốn còn nghĩ chơi một chút rồi out, giờ đã biến thành niềm vui khi thăm dò trò chơi này.
Một giờ… Hai giờ… Năm giờ… Thời gian trôi qua rất nhanh. Anh ta đã triệt để chìm đắm trong trò chơi, hoàn toàn quên mất hôm nay mình còn phải đánh giá rất nhiều game online khác.
Trên đường đến dãy núi U Hồn, anh ta còn rất may mắn nhặt được một linh hồn mới sinh được nhắc nhở trong giao diện nhiệm vụ, được thưởng 100 hồn tệ. Điều này khiến anh ta rất là phấn khởi.
Sau khi bán cho Thương Thành, anh ta đắc ý dùng hồn tệ mua một con dao găm cấp độ màu lam, việc giết quái vật trở nên cực kỳ hiệu suất.
Bởi vì Mục Thanh Thủy lựa chọn Ẩn Sát Giả nên thuộc tính càng tăng lên thì anh ta thật sự được thể nghiệm cảm giác bước đi như bay mà chỉ có cao thủ võ hiệp trong phim mới làm được.
Cứ thế thăm dò, lời nhắc nhở hạn chế chơi game 12 tiếng xuất hiện, sau đó anh ta bị logout khỏi game.
Mục Thanh Thủy buồn bực tức giận cắn răng: "Tiên sư! Suýt nữa thì ông mày tự giết được Chiến Binh Hài Cốt rồi. Đứa nào làm thiết lập thời gian vậy? Unlike!"
Mục Thanh Thủy tháo mũ giáp xuống, vẻ mặt buồn bực, nhưng sau đó anh ta lập tức ngây ngẩn cả người. Bởi vì người đánh giá chung quanh đã thay ca rồi, bây giờ đã là ba giờ đêm.
"Trời đất, nhiệm vụ đánh giá hôm nay…" Mục Thanh Thủy đau răng. Thân là một người đánh giá trò chơi chuyên nghiệp, thế mà lại say mê chơi game tới mức quên làm việc luôn.
Nhưng đối với trò chơi này, Mục Thanh Thủy đã bội phục tới mức không còn lời nào để nói, quyết định chấm 10 điểm vào chỗ đánh giá.
Sau đó anh ta tốn nửa giờ để viết một bài báo cáo đánh giá đăng dưới trò chơi này rồi kéo nó vào list xét duyệt tuần hoàn.
Để giữ công bằng, tất cả trò chơi đều phải được những người đánh giá xét duyệt một lần, lấy điểm bình quân của mọi người để đánh giá nên điểm của một mình Mục Thanh Thủy không thể quyết định trò chơi này có qua cửa hay không.
Lúc này, trong lòng Mục Thanh Thủy vẫn rất kích động. Bởi vì anh ta cảm thấy mình thật sự phát hiện báu vật.
Sau khi lấy di động ra, vẻ mặt anh ta thoáng do dự, chần chờ một lát, cuối cùng anh ta cắn răng gọi điện cho ông chủ web 173.
Tút… Tút…
Chuông reo chừng bảy tám tiếng mới có người nhấc máy: "A lô?"
"Chào ông chủ. Tôi là người đánh giá Mục Thanh Thủy của web game 173!" Mục Thanh Thủy lên tiếng giới thiệu trước.
Nghe thấy là người đánh giá của công ty cấp dưới của mình, Ngô Quốc Nhất không khỏi sửng sốt trong chốc lát, sau đó nhìn đồng hồ hiển thị trên di động, tâm trạng lập tức trở nên rất tệ: "Có việc gì không? Còn nữa, sao cậu lại biết số điện thoại của tôi?"
"Ông chủ, ông đừng giận. Tôi xin báo cáo với ông một việc, có lẽ đây là một cơ hội có thể khiến web 173 của chúng ta nhanh chóng phát triển, đè bẹp những web game khác, trở thành trang web đứng đầu."
Ngô Quốc Nhất vốn định nổi giận, nghe vậy lại bật cười. Ông ta cảm thấy nhân viên suy xét đến sự phát triển của trang web là chuyện tốt, nhưng nửa đêm gọi điện tới cũng quá thất lễ rồi. Hơn nữa có vấn đề gì chẳng lẽ không thể nói với quản lý của mấy người trước sao?
Nhưng Ngô Quốc Nhất cũng không nói vậy. Ông ta suy nghĩ, vẫn chuẩn bị nghe thử xem nhân viên quái gở này sẽ nói thế nào.
"Nói đi, tôi nghe đây."
Mục Thanh Thủy không khỏi phấn khởi, quyết đoán nói: "Ông chủ, ông biết hoạt động bình chọn game mới tốt nhất của trang web chúng ta chứ?"
"Nói nhảm, hoạt động lần này là do tôi đề nghị mà!"
Thân là người yêu game lâu năm, chính vì yêu tha thiết nên ông ta mới có ý tưởng lập một web game, từ đó sáng tạo ra 173 - một trong những web game lớn nhất cả nước. Mà hoạt động đánh giá lần này chính là đề nghị của ông ta, sau đó được ban giám đốc phê duyệt nên mới thi hành.
"Ông chủ, hoạt động lần này chúng ta nhặt được vàng rồi! Trong lúc đánh giá, tôi phát hiện ra một game online có độ chân thật gần trăm phần trăm. Tôi thể nghiệm khoảng chừng 12 giờ, không phát hiện bất cứ tì vết nào cả. Hơn nữa, cách cường hóa trong game hoàn toàn khác biệt với những game thực tế ảo có trên thị trường hiện nay, quả thực là một game online vượt thời đại!"
Ngô Quốc Nhất nghe vậy, biểu cảm lập tức trở nên trịnh trọng, bật đèn bàn cạnh giường lên rồi ngồi dậy.
"Game gì? Công ty nào nào sản xuất?"
Mục Thanh Thủy ý thức được Ngô Quốc Nhất có hứng thú nên vội đáp: "Là một trang web game nhỏ sản xuất, tên là 'Chinh Chiến Online'. Hơn nữa kỳ lạ là file dữ liệu của trò chơi này chỉ có dung lượng 800 MB. Sau khi thí nghiệm xong, tôi cũng cảm thấy rất khó tin."
Nghe vậy, Ngô Quốc Nhất suýt nữa cho rằng Mục Thanh Thủy ở đầu dây bên kia có phải là thí nghiệm trò chơi quá nhiều nên bị hoang tưởng hay không nữa.
Ngô Quốc Nhất hít sâu một hơi, lửa giận trong lòng lại bừng lên: "Cậu tên gì?"
"Ông chủ, tên tôi là Mục Thanh Thủy, mã nhân viên 387!"
"Được, ngày mai cậu có thể tới phòng tài vụ kết toán!"
Mục Thanh Thủy vốn đang phấn khởi, nghe vậy lại như bị rót một chậu nước lạnh vậy, tỉnh táo hơn nhiều.
Ý thức được rằng mình sắp bị sa thải, Mục Thanh Thủy vội vã nói: "Ông chủ, tôi xin ông, nếu bên cạnh ông có thiết bị thì ông có thể đăng nhập vào game thể nghiệm thử. Nếu lời tôi nói đều là giả dối thì không cần ông sa thải, ngày mai tôi sẽ từ chức ngay lập tức!"