Chiến Chùy Thần Tọa (bản dịch)

/

Chương 118: Di Tích Cổ Thánh

Chương 118: Di Tích Cổ Thánh

Chiến Chùy Thần Tọa (bản dịch)

Hán Triều Thiên Tử

6.705 chữ

14-04-2024

Ryan thầm cười trong lòng.

Thánh Thuẫn là một kỹ năng bất hảo. Khi sử dụng và ở trạng thái bất khả chiến bại, Thánh Võ Sĩ sẽ sử dụng phương pháp khó chơi này để phát huy tối đa giá trị của Thánh Thuẫn, vì vậy nhiều người gọi đùa Thánh Võ Sĩ ở trạng thái này là "Vạn tuế công kích".

Hắn không cần phải hành động vì trận chiến đã kết thúc.

Teresa đến, nữ Thuật Sĩ đứng ngoài phạm vi tấn công tối đa của Hạt Vĩ Sư và duỗi cây trượng của mình để giải phóng sương giá đáng sợ. Con quái vật từ từ bị đóng băng thành một tác phẩm điêu khắc bằng băng. Alfred vung một kiếm cắt đứt đầu của Hạt Vĩ Sư, và Ryan đã đến. Với một cú vung lưỡi kiếm tâm linh, đuôi của Hạt Vĩ Sư đã tách ra khỏi cơ thể nó.

- Xong! Chúng ta đã bảo tồn thân thể của thứ này rất hoàn chỉnh, nữ sĩ Dietlinde nên trả giá cao cho chúng ta!

Ryan cười nói.

- Xong rồi!

Phòng hộ màu vàng bao quanh Alfred cũng biến mất, Thánh Võ Sĩ mỉm cười thu kiếm lại, đặt tấm khiên ra sau lưng và vươn vai:

- Đã không gặp ngươi nhiều năm rồi. Ta không ngờ ngươi lại mạnh mẽ lên như vậy.

- Ta không mạnh thì làm sao có thể làm bằng hữu của ngươi được?

Ryan thản nhiên nói, sau đó cất chiến chùy sang một bên:

- Nhưng ngươi đã trở nên mạnh mẽ hơn rồi, Alf.

- Đúng thế, không mạnh làm sao ta có thể xứng đáng làm bằng hữu với danh hiệu' Đại chùy' của Ryan ngươi được ? Alfred cười.

Hai người nhìn nhau và cảm thấy hiểu nhau sâu sắc.

Chỉ có nữ Thuật Sĩ đứng một bên trợn tròn mắt nghĩ, hai nam nhân này khoe khoang với nhau không phải là ghê tởm sao?

- Ahem, được rồi, chúng ta đã tiêu diệt xong Hạt Vĩ Sư rồi. Cũng muộn rồi. Chúng ta về sớm nhé Ryan? Al…fred?

Teresa cố gắng hết sức để vẻ mặt trông thật ôn hòa. .

Mặc dù nữ Thuật Sĩ không thích Thánh Võ Sĩ nhưng Alfred là bằng hữu thời thơ ấu của Ryan nên nàng cảm thấy cần phải duy trì mối quan hệ.

- Nói đến đây, Ryan, ngươi thực sự yêu cầu ta làm việc này khiến ta có chút ngạc nhiên nhà.

Alfred ngồi thẳng xuống đất, thở hổn hển:

- Cái này… tốt quá, ta đã hoàn thành tâm nguyện.

- Một tâm nguyện?

- À, thực ra khi chúng ta vào thành, nữ sĩ Norah này đã chặn chúng ta lại một lần trên đường.

Alfred cười tự giễu:

- Nhưng nàng không có cách nào để trả phí, ngay cả khi chúng ta đã đưa ra điểm mấu chốt, vì vậy mặc dù rất buồn nhưng chúng ta phải nói với nàng rằng chúng ta không thể làm điều này. Ngươi biết đấy Ryan, Hạt Vĩ Sư không phải là loại ma vật mà chúng ta có thể dễ dàng đối phó. Chúng ta không thể mạo hiểm mạng sống của mình để làm những thứ như thế mà không lấy tiền.

- Những đứa trẻ vây quanh chúng ta và cầu xin chúng ta giúp đỡ nữ sĩ Norah, nhưng chúng ta không thể làm gì được. Cảm giác này thực sự khó chịu.

Alfred nói với vẻ chán nản:

- Đôi khi ta nghĩ, với tư cách là những Thánh Võ Sĩ mà chúng ta không thể làm gì cả. Không phải chúng ta nên là kẻ mạnh và giúp kẻ yếu sao? Nhưng loại chuyện này ta đã gặp mấy lần rồi.

- Ồ, Alfred, ngươi phải biết rằng nhân lực là có hạn và quý giá.

Ryan nhìn thấy điều này cũng ngồi xuống, nam nhân nhìn bầu trời mờ ảo và thở dài:

- Nếu công lý không có giá trị, vậy thì chính bản thân công lý sẽ không có giá trị? Nếu ngươi không tôn trọng trật tự, liệu sự tồn tại của trật tự có còn ý nghĩa không?

- Ta cũng biết điều này, nếu không trả giá, sức mạnh của Thánh Võ Sĩ có thể dễ dàng bị người có ý đồ lợi dụng...

Alfred nhanh chóng phục hồi tinh thần, đứng dậy lau tuyết và bùn ở người, hồi phục lại vẻ mặt vui vẻ:

- Sắp xong rồi, chúng ta về thôi!

- Các ngươi về trước đi! Ta còn có việc phải xử lý.

Ryan nói hắn còn có việc phải xử lý

- Đây là chuyện riêng tư của ta, các ngươi không cần tham gia vào.

- Chuyện riêng tư? Buổi tối ở trang viên hoang vắng này làm gì?

Teresa cảm thấy rất nghi hoặc, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy sự kì quái:

- Và tại sao ngươi phải ở lại một mình? Chẳng phải chúng ta đã đồng ý đối mặt cùng nhau rồi sao?

- Cái này khác. Đây là chuyện riêng tư của ta. Ta cần chút không gian riêng tư, được chứ?

Ryan lắc đầu, hiển nhiên không muốn hai người tiếp tục tham gia.

- Ngươi……

- Được rồi, được rồi, nữ sĩ Trovik, nếu Ryan không muốn chúng ta tham gia thì chúng ta về trước đi!

Alfred bước ra để giải quyết tình hình, lời nói của Thánh Võ Sĩ khiến nữ Thuật Sĩ có nấc thang để bước xuống, Teresa liếc nhìn Ryan bằng ánh mắt miễn cưỡng rồi hé môi đỏ mọng nhẹ nhàng nói:

- Vậy tối nay ngươi có quay lại ăn tối không?

- Không được.

Ryan lắc đầu đi về phía sâu trong trang viên, nữ Thuật Sĩ bất đắc dĩ dùng nhẫn không gian thu thập thi thể của Hạt Vĩ Sư, sau đó cùng Thánh Võ Sĩ trở về Midden Haven.

Nội thất của trang viên rất đổ nát, có thể thấy rằng sau khi trang viên bị bỏ hoang, rất ít kẻ trộm hoặc dong binh đi vào, có lẽ họ cũng bị Hạt Vĩ Sư ngăn cản. Con đường dẫn tới ngôi nhà bị sập.

Loại trang viên này rất phổ biến ở Nord. Một trang viên điển hình có một ngôi nhà hoặc lâu đài lớn, được bao quanh bởi những cánh đồng, trang trại, đồng cỏ và rừng cây. Trong hầu hết các trường hợp, trang viên có thể tự cung tự cấp. Một số nhu yếu phẩm hàng ngày còn lại có thể được trao đổi với các trang viên khác để bổ sung cho nhau, thông thường, một trang viên sẽ có mười hộ gia đình trở lên để cung cấp cho cuộc sống và sản xuất của chủ trang viên.

Tình hình của những tá điền tùy theo hoàn cảnh của họ, một số tá điền sẽ có nhiều cổ phần hơn và một phần quyền tài sản, trong khi một số tá điền cũng không khác gì nông nô - họ không chỉ phải trả 70 đến 80% thu hoạch mà còn có trách nhiệm thu xếp và chăm sóc cuộc sống hàng ngày của chủ trang viên.

Charlemagne sinh ra là một tá điền, khi còn nhỏ, người sáng lập đế quốc nhân loại đã chăn gia súc, làm ruộng, chặt củi, xúc phân. Người sáng lập vĩ đại của đế quốc không những không xấu hổ về điều đó mà còn vô cùng vinh hạnh. Từ việc làm tá điền cho đến câu chuyện thành Hoàng đế đã truyền cảm hứng sâu sắc cho nhiều tiểu tử nông dân nghèo dũng cảm dấn thân vào con đường phiêu lưu.

Tuy nhiên, ngôi nhà lớn xuất hiện trước mặt Ryan đã bị hư hại nghiêm trọng, trên cửa và tường của ngôi nhà lớn có nhiều lỗ lớn, mái nhà bị sập hoàn toàn, có thể mơ hồ nhìn thấy đồ đạc và sàn nhà bị đập nát ở tầng hai, tuyết cũng đã rơi vào bên trong ngôi nhà lớn.

- Thật sự phù hợp với định nghĩa của một trang viên bỏ hoang. Nữ sĩ Norah muốn chuyển vào lần nữa sẽ phải tốn rất nhiều công sức.

Ryan hừ lạnh hai tiếng.

Trên thực tế, chỉ cần quét sạch ma vật và cam đoan tương đối an toàn thì Norah có thể xây dựng lại trang viên này với sự giúp đỡ của Sinh Mệnh Giáo hội. Về phần những tá điền... có rất nhiều nông dân không thể tồn tại nếu không có đất, và họ muốn tuyển một ít tá điền, cũng không khó lắm, chỉ cần có thể ăn no, không chết cóng là được.

Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là... di tích Cổ Thánh ở đây!

Dich: Mthu

Biê: Khangaca

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!