“Từ lúc tu hành đến nay, đã được một trăm sáu mươi năm.”
“Không ngờ, năm đó tại phường thị Lâm Dương, tiểu tán tu Luyện Khí tầng hai vì sinh tồn mà vùng vẫy, lại đã trưởng thành đến trình độ như ngày hôm nay.”
Lục Huyền cảm khái trong lòng.
“Cũng may có sự tồn tại của quang đoàn, mới có thể để cho ta một mình độc chiếm con đường Linh thực sư, trong thời gian ngắn ngủi vượt qua vô số thiên tài, đi tới cửa ải Nguyên Anh này.”