Băng Hỏa Ma Trù

/

Chương 455: Dung hợp tính mạng và tử vong

Chương 455: Dung hợp tính mạng và tử vong

Băng Hỏa Ma Trù

Đường Gia Tam Thiếu

27.935 chữ

22-06-2023

Hắn đương nhiên biết năng lượng sinh mệnh và năng lượng tử vong cao tới mức nào, chỉ một trong hai thứ đó cũng có thể khiến cho Tạp Áo và Thiên Hương đạt tới cấp mười bảy. Mà mình lại có được Băng Hỏa đồng nguyên, nếu không tính các thực lực khác thì bây giờ nhiều nhất mới chỉ tới cấp mười ba mà thôi, thực sự cấp bậc còn kém quá xa. Bởi vì chênh lệch trình độ như vậy, nếu muốn dung hợp năng lượng sinh mệnh và năng lượng tử vong thì còn khó khăn hơn gấp trăm lần so với Băng Hỏa đồng nguyên. Bởi vậy, nghe Tạp Áo và Thiên Hương nói đã tìm được phương pháp, trong lòng Niệm Băng tràn ngập nghi hoặc và hiếu kỳ.

Sắc mặt Tạp Áo hơi ửng đỏ, nhẹ nhàng gật đầu nói:

- Đúng vậy, chúng ta quả thật đã tìm được. Năng lượng sinh mệnh và năng lượng tử vong mặc dù bao hàm tất cả mấy loại năng lượng, nhưng vẫn có một loại không bị bao hàm. Là Tâm tình chi thần, chúng ta biết rất rõ, tâm tình đúng là một hình thức biểu hiện của năng lượng. Mà trong tâm tình, có duy nhất một thứ mà dù sống hay chết cũng hoàn toàn không thể bị ảnh hưởng, đó là yêu. Ngươi có mấy vị thê tử, ta nghĩ ngươi nhất định hiểu được tình yêu có sức mạnh vĩ đại tới mức nào. Đối diện với tình yêu chân chính thì sống hay chết đều có thể bị coi thường. Cũng bởi vậy mà chúng ta mới cho rằng trước sức mạnh của tình yêu, tất cả các loại năng lượng đều không hề xung đột, kể cả năng lượng sinh mệnh và năng lượng tử vong cũng vậy. Đơn giản mà nói, tình yêu chính là điểm tương thông giữa hai loại năng lượng hoàn toàn khác biệt là năng lượng sinh mệnh và năng lượng tử vong.

Niệm Băng giật mình nhìn Tạp Áo và Thiên Hương. Hắn không thể ngờ rằng đáp án lại như vậy: tình yêu chính là điểm tương thông giữa năng lượng sinh mệnh và năng lượng tử vong. Hắn hoảng sợ nhìn Tạp Áo và Thiên Hương, lòng thấy đã hiểu được chút gì đó, ánh mắt cũng trở nên trầm lắng hơn:

- Nói thẳng với ta xem, có phải ngay lần đầu tiên nhìn thấy ta, các ngươi đã bắt đầu có mưu đồ đối với ta rồi không?

Thiên Hương lạnh lùng nói:

- Ngươi có thể cho là như vậy. Khi đó, chúng ta đã nghĩ tới khả năng quan hệ hai giới. Nhưng chúng ta vẫn chưa chắc chắn rằng tình yêu chính là điểm tương thông quan trọng. Chúng ta nghĩ rằng đó là tình cảm của nhân loại, cho nên Tạp Áo mới khiến ngươi tới Tử Vong chi sơn tìm ta. Nhờ đủ loại tình huống mà chúng ta dần dần hiểu được sự huyền bí trong đó.

Đạo quang của Niệm Băng lại trở nên lợi hại:

- Như vậy có nghĩ là khi ở trên Tử Vong chi sơn, ngươi bị tinh thần lực của ta công kích bị thương cũng là giả bộ sao?

Thiên Hương nhìn thật sâu vào mắt Niệm Băng nói:

- Tinh thần lực của ngươi quả thật cường đại hơn rất nhiều so với tưởng tượng của chúng ta. Lúc ấy quả thực ta đã bị giật mình, nhưng nếu nói bị thương thì không có khả năng đâu. Dù sao lúc đó chênh lệch của ngươi với chúng ta cũng quá lớn. Cũng khi đó, chúng ta mới chắc chắn nhất định phải lựa chọn ngươi làm người dung hợp Tình Tự chi thần chúng ta. Ngươi có tình cảm phong phú, khi đó ngươi lại vừa mới hôn làm cho chúng ta có thể cảm nhận được đầy đủ cảm giác của tình yêu. Mặc dù khi đó ngươi vẫn chưa thực sự có tình yêu. Thẳng thắn nói cho ngươi, ngay cả lúc sau khi Tạp Áo giúp ngươi khôi phục sinh mệnh lực và phát sinh quan hệ thân thể với ngươi, cũng là do chúng ta muốn biết sức mạnh tình yêu mới cố ý hấp dẫn ngươi. Tâm chí ngươi cực kỳ kiên nghị. Nếu không phải do chúng ta dùng ít thủ đoạn đặc biệt thì ngươi và Tạp Áo hoặc là ngươi với hai chúng ta cũng sẽ không phát sinh loại quan hệ này.

Chẳng trách khi ở Sinh mệnh chi hồ (hồ Sinh mệnh) mình lại bị xúc động như vậy, cảm giác lại mãnh liệt như vậy. Nguyên do mình đã sớm mắc bẫy của Sinh Mệnh chi thần và Tử Vong chi thần. Niệm Băng không khỏi cảm thấy có chút bi ai. Tự mình vẫn cảm thấy thông minh nhưng đối với mấy kẻ đã sinh tồn cả trên ngàn năm thì chẳng là gì cả.

Ánh mắt Tạp Áo càng trở nên bi thương:

- Lần đó, ta chính thức cảm nhận được tư vị của tình yêu. Cho tới tận bây giờ, ta vẫn có thể nhớ rõ từng thời khắc đã diễn ra. Ta và Thiên Hương là đồng thể song hồn (2 linh hồn trong cùng 1 thể xác), ta có thể cảm nhận được, đương nhiên hắn cũng có thể. Sau bao nghiên cứu và tìm tòi của chúng ta, rốt cuộc cũng tìm được tình yêu là điểm tương thông giữa sinh mệnh và tử vong. Bởi vậy, chúng ta đến đây vì nguy cơ sắp xảy ra. Vốn ta và Thiên Hương cũng không muốn làm tổn thương gì đối với ngươi. Dù sao, ngươi cũng là nam nhân duy nhất mà chúng ta đã yêu, nhưng chúng ta lại không thể đến được với nhau. Không thể biến thành Tâm Tình chi thần chính thức, kết cục của chúng ta chỉ có chết. Vì tâm nguyện vĩ đại tiến hóa của nhân loại, vì sự chiến đấu đã cả vạn năm của chúng ta, tất yếu phải có sự hy sinh. Niệm Băng, thực sự xin lỗi, chúng ta muốn chính là mượn thân thể của ngươi để hoàn thành quá trình dung hợp này.

Niệm Băng nhàn nhạt nhìn Tạp Áo, nói:

- Ta hiểu rồi, đó gọi là phá rồi lập, sự dung hợp của các ngươi sợ rằng sẽ lấy ta làm trung tâm tiến hành. Khi các ngươi hoàn thành dung hợp thành Tâm Tình chi thần, vì là môi giới dung hợp nên đương nhiên ta sẽ bị tiêu vong mất. Bởi vậy, các ngươi mới cảm giác có chút khó xử. Lần này tới tìm ta, các ngươi đã hạ quyết tâm, ta đây còn có thể nói gì được nữa? Trước mặt hai vị chân thần, ta căn bản không có năng lực phản kháng.

Nói xong những lời này, hắn tự cười giễu. Hắn vốn đã coi Tạp Áo và Thiên Hương là bằng hữu của mình, hơn nữa, bởi vì đã từng phát sinh quan hệ với Tạp Áo nên trong lòng hắn vẫn còn có chút cảm thụ khác thường. Nhưng bây giờ hắn mới hiểu được, nguyên lai mình chỉ là công cụ lợi dụng của Tạp Áo và Thiên Hương mà thôi. Các nàng giúp mình khôi phục lại sinh mệnh lực, trợ giúp mình tăng thực lực lên, cũng giống như việc nuôi lợn cho béo. Các nàng tìm đến với mình chỉ để thu hoạch mà thôi. Thấy ánh mắt lạnh lẽo, thản nhiên của Niệm Băng, trong lòng Tạp Áo và Thiên Hương đều không khỏi có chút đau xót, cả hai nữ nhân cùng cúi đầu, Thiên Hương nói:

- Niệm Băng, nếu được lựa chọn, chúng ta thực sự không hy vọng sẽ xảy ra như vậy. Thực sự xin lỗi.

Niệm Băng lạnh nhạt cười, nói:

- Không vấn đề, các ngươi đã quyết định rồi, ta không có khả năng thay đổi được gì nữa cả. Cho dù lúc trước ta biết rõ các ngươi muốn lợi dụng ta, ta cũng không có biện pháp gì để thay đổi chuyện này. Dù sao, khi đó ta cũng đang trong trạng thái bán tử (chết một nửa) rồi, tính mạng của ta là do các ngươi cấp cho. Bây giờ các ngươi muốn bắt trở về, ta có thể không cho sao? Ta cũng chẳng có thực lực để làm như vậy. Bất quá, vì chúng ta cũng từng có một đoạn lộ thủy nhân duyên, ta muốn xin các ngươi mấy việc. Chỉ cần các ngươi đáp ứng, ta nhất định sẽ toàn lực phối hợp với các ngươi để hoàn thành quá trình dung hợp. Ta nghĩ, là môi giới, sự phối hợp của ta đối với các ngươi chắc chắn sẽ có hiệu quả trợ giúp nhất định.

- Lộ thủy nhân duyên? Niệm Băng, ngươi nói khó hiểu quá.

Tạp Áo ngẩng đầu, ánh mắt tràn ngập phức tạp nhìn Niệm Băng.

Niệm Băng cười thản nhiên:

- Ta thực sự không nghĩ ra nỗi phương pháp nào khác để hình dung. Có lẽ đây là lời giải thích tốt nhất. Chẳng lẽ chúng ta lúc đó không phải là lộ thủy nhân duyên sao? Bây giờ cũng chẳng cần phải tranh luận về vấn đề này nữa. Ta chỉ muốn biết, các ngươi có nguyện ý đáp ứng mấy việc của ta hay không?

Tạp Áo hít một hơi thật sâu, đi đến bên người Niệm Băng, ấn vào vai hắn nói:

- Ngươi nói đi. Chỉ cần chúng ta có thể làm được, nhất định chúng ta sẽ tận lực giúp ngươi hoàn thành.

Niệm Băng nhìn thật sâu vào mắt Tạp Áo, ánh mắt hắn đầy thâm ý, tựa như muốn chui vào tận nội tâm của Tạp Áo:

- Kỳ thật, ta muốn xin các ngươi một số việc, đối với các ngươi thì đều rất đơn giản. Đầu tiên, các ngươi vừa nói, nếu hoàn thành dung hợp Tâm Tình chi thần, đối phó xong với ba gã chân thần kia, có thể giúp chúng ta giải quyết sự uy hiếp của thần nhân đối với liên quân Ngưỡng Quang đại lục chúng ta. Ta hy vọng các ngươi có thể thực hiện lời hứa này. Dù sao, thế giới này đã không thể chịu nổi một lần cuộc chiến tranh giống như Thần Di đại chiến như vậy nữa. Nếu tiếp tục như vậy sẽ có một nền văn minh bị hủy diệt, có lẽ mấy vạn năm nữa cũng chẳng thể khôi phục nổi. Ta nghĩ, lúc trước các ngươi nói muốn được sinh hoạt như phàm nhân là thật. Vì tương lai của chính các ngươi, xin các ngươi hãy chắc chắn hoàn thành việc này.

Tạp Áo và Thiên Hương cùng gật đầu. Tạp Áo nói:

- Ngươi yên tâm đi, những thần nhân đó vốn không nên tồn tại trên thế giới này. Nói cho ngươi một bí mật, thân nhân vốn đúng là có Trật tự chi thần do ba tên kia cố ý bồi dưỡng ra vì muốn tuyển chọn kẻ trợ lực tối cường trong nhân loại cho chúng. Chỉ là thời gian đề thăng của nhân loại quá dài, hơn nữa trong nhân loại lại tràn ngập các chủng loại nguy hiểm và các tính chất không xác định. Chỉ riêng tính cách của con ngươi đã là rất khó nắm bắt. Bởi vậy mà bọn chúng đã thất bại. Đối với mấy thần nhân vốn không nên tồn tại này, chúng ta đương nhiên sẽ phải xử lý. Niệm Băng, chúng ta cam đoan sẽ giúp ngươi tiêu diệt ba gã chân thần sau khi hoàn thành dung hợp. Ngươi còn tâm nguyện nào khác nữa không?

Niệm Băng hít một hơi thật sâu, nói:

- Ta chết đi, có lẽ sang mang đến cho Ngưỡng Quang đại lục một ít ảnh hưởng. Tâm nguyện thứ hai, đó là muốn các ngươi thay thế ta, cân bằng mối quan hệ của các đế quốc trên Ngưỡng Quang đại lục. Ta chán ghét chiến tranh, chỉ có hòa bình mới là thế giới tốt đẹp nhất. Ta nghĩ, với thực lực của các ngươi, nhất định có thể làm tốt hơn ta nhiều.

Thiên Hương nhíu mày, nói:

- Chuyện này mặc dù hơi phiền toái một chút, nhưng chúng ta có thể đáp ứng ngươi. Với sức mạnh của chúng ta, muốn cân bằng các mối quan hệ của các nước, chỉ cần dùng chút thủ đoạn và thực lực áp bách là đủ. Có lẽ sẽ không nhiều phiền phức lắm đâu.

Niệm Băng mỉm cười nói:

- Đối với các ngươi thì xử lý những phiền toái đó chỉ là chuyện rất đơn giản. Tâm nguyện thứ ba của ta lại càng đơn giản hơn, sau khi ta chết đi, nhờ các ngươi tiêu trừ nỗi nhớ ta trong lòng ba vị thê tử của ta. Có lẽ việc này người khác không thể làm nổi, nhưng với chung cực năng lượng sinh mệnh và tử vong của các ngươi, cộng với tinh thần lực khổng lồ sau khi Tâm tình chi thần giác tỉnh (sinh ra), chuyện này cũng chẳng có gì là khó khăn. Ta không muốn các thê tử vì cái chết của ta mà quá bi thương, thậm chí còn có thể làm những việc ngốc nghếch. Ta chỉ mong các nàng có một cuộc sống mới, cho dù có quên ta thì các nàng cũng sẽ có một cuộc đời mới. Chỉ cần các nàng có thể hạnh phúc, ta cũng chẳng còn mong gì hơn nữa cả. Cả cha mẹ ta bên kia, ta cũng mong các ngươi giúp đỡ tương tự. Có lẽ, với không chế của Tâm Tình chi thần các ngươi, có thể làm giảm bớt bi thương của họ. Các ngươi hoàn toàn có thể nghĩ biện pháp nói với bọn họ, bởi vì ta và Hi Giới đánh nhau tiêu hao quá nhiều năng lượng, bị thương nặng mà chết. Ta chỉ có tổng cộng ba điều kiện này thôi.

Tạp Áo nhìn Niệm Băng, thở dài nói:

- Có lẽ đây chính là tình yêu của nhân loại, vì cuộc sống hạnh phúc của người yêu, cho dù quên mình cũng không hề gì. Niệm Băng, tình yêu của ngươi thực sự khiến cho ta rất hâm mộ, các thê tử của ngươi quả thật là hạnh phúc!

Thiên Hương tiếp lời nói:

- Đáng tiếc, chúng ta không thể đáp ứng điều kiện cuối cùng này của ngươi. Giải quyết việc của cha mẹ ngươi ở bên kia thì dễ thôi. Cái chết của ngươi sẽ làm bọn họ bi thương nhưng chúng ta chắc chắn có thể khống chế được tâm tình của bọn họ, khiến cho họ dần dần khôi phục. Nhưng trong ba vị thê tử của ngươi thì chỉ có thể tiêu trừ trí nhớ của Long Linh thôi. Còn Phượng Nữ và Lam Thần thì không được.

Niệm Băng trong lòng chấn động, vẻ mặt không còn bình tĩnh nữa, hoảng sợ nói:

- Chẳng lẽ mình ta làm môi giới còn chưa đủ sao? Các ngươi chẳng lẽ còn muốn làm thương tổn thê tử của ta sao?

Tạp Áo ảm đạm nói:

- Là sinh vật đã tồn tại hàng vạn năm, chúng ta sẽ không làm chuyện gì vô nghĩa. Chúng ta xâm chiếm thân thể các thê tử của ngươi đương nhiên là có dụng ý. Ta và Thiên Hương đều là năng lượng thể, cho dù có thể cảm nhận được tình yêu của ngươi nhưng không có thân thể thì cũng rất khó có thể giao lưu tình ái với ngươi để đạt tới dung hợp thành Tâm Tình chi thần. Trong quá trình dung hợp, chúng ta phải nhờ thân thể hai vị thê tử của ngươi. Thẳng thắn mà nói, những điều kiện của ngươi đều chẳng khó khăn gì, dễ dàng hơn nhiều so với tưởng tượng của chúng ta. Ngươi là một gã ma pháp sư Băng Hỏa đồng nguyên. Mặc dù bây giờ thực lực của ngươi đã có thể theo đuổi nhiều phương diện, nhưng chẳng biết sẽ phát sinh biến hóa vào lúc nào. Còn hai vị thê tử của ngươi đều là phượng hoàng tồn tại duy nhất, cao quý mà cường đại, một băng một hỏa. Thân thể các nàng và ngươi vừa may lại là phù hợp. Sở dĩ thực lực của ba người các ngươi có thể tăng lên rất nhanh chính là có quan hệ rất lớn với việc trao đổi năng lượng băng hỏa. Hai loại năng lượng sinh mệnh và tử vong của chúng ta rất bá đạo, rất dễ làm hư hỏng thân thể ngươi trong quá trình dung hợp. Nhưng nếu là thân thể của hai vị thê tử ngươi làm vật dẫn, thì sẽ không còn tồn tại nguy hiểm nữa, khả năng thành công của chúng ta sẽ trở nên cao hơn rất nhiều. Hơn nữa còn có thể khiến hai linh hồn của ta và Thiên Hương tách ra khỏi thân đồng thể. Chỉ có như vậy, chúng ta mới có cơ hội thành công. Bởi vậy, các thê tử của ngươi không thể bị tiêu trừ trí nhớ sau khi sống lại lần nữa.

Trái tim Niệm Băng lại kịch liệt nhảy dựng lên, thấy Tạp Áo và Thiên Hương định xâm nhập thân thể của Phượng Nữ và Lam Thần, trong lòng hắn không khỏi nổi sóng. Hắn có thể không quan tâm tới tính mạng của mình, dù sao tính mạng của hắn cũng đã mấy lần từ bên bờ vực nguy hiểm nhất trở về, nhưng hắn lại không thể không quan tâm tới tính mạng của các thê tử. Hắn tuyệt không muốn những nữ nhân mà mình yêu thương nhất bị một chút thương tổn nào.

Thiên Hương khẽ thở dài:

- Niệm Băng, vốn chúng ta có thể đáp ứng ngươi. Dù sao đến lúc đó ngươi đã chết đi, linh hồn cũng biến mất, không thể cảm nhận được gì ở ngoại giới nữa cả. Nhưng chúng ta lại không muốn lừa dối ngươi nên mới nói thật cho ngươi biết. Việc chúng ta phải làm là không chế thân thể hai vị thê tử của ngươi, cùng ngươi tiến hành hợp thể. Như vậy, linh hồn của ngươi và các nàng giao hòa khi yêu, còn chúng ta dựa vào tình yêu của các ngươi mà tùy nghi di chuyển, dung hợp hai loại năng lượng sinh mệnh và tử vong khi băng hỏa của các ngươi giao hòa, khiến cho chúng ta chính thức trở thành Tâm Tình chi thần.

Niệm Băng đột nhiên cao giọng:

- Sau khi nghi thức đó chấm dứt, Thần Thần và Phượng nữ sẽ biến thành bộ dạng gì?

Tạp Áo than nhẹ một tiếng, nói:

- Có lẽ linh hồn của các nàng cũng biến mất theo ngươi. Chúng ta cũng chưa hề kinh nghiệm qua loại dung hợp này, cũng không biết sẽ phát sinh điều gì. Tinh thần lực và ma lực của ngươi đều đã là môi giới để chúng ta dung hợp thì đương nhiên sẽ phải biến mất. Còn ta và Thiên Hương ở lại, sau khi biến thành Tâm Tình chi thần sẽ tiếp tục sử dụng thân thể Phượng Nữ và Lam Thần, trở thành con người mới của các nàng. Có lẽ ngươi nên hiểu theo một nghĩa nào đó, các nàng không hề chết đi mà quả thật là thu hoạch được một sinh mạng mới.

- Thối lắm, linh hồn đã chẳng còn, các nàng sao có thể vẫn là Phương Nữ và Thần Thần được? Các ngươi, các ngươi rất hèn hạ, chẳng lẽ không còn biện pháp nào khác sao? Ta có thể chết, ta có thể phối hợp với các ngươi, nhưng ta cầu xin các ngươi không được làm thương tổn thê tử của ta.

Thiên Hương lắc đầu nói:

- Xin lỗi Niệm Băng, mặc dù ta và Tạp Áo vì đã cùng người có một đoạn lộ thủy nhân duyên mà sinh ra ý yêu thương, nhưng tình yêu của chúng ta đối với ngươi không sâu sắc như của thê tử đối với ngươi. Trong trường hợp này, cần thiết phải lợi dụng thân thể các nàng, huống chi, khi chúng ta thực sự trở thành Tâm Tình chi thần sẽ phải tách ra. Thân thể hoàn mỹ như hai vị thê tử này của ngươi quả thực quá hiếm hoi trên thế giới này, cho nên chúng ta đã quyết định phải làm như vậy. Ngươi không cần nhiều lời, sự tình đã quyết rồi, không thể thay đổi được nữa.

Niệm Băng nhìn các nàng, trong mắt tràn ngập hận ý:

- Bây giờ ta mởi hiểu, nguyên lại mấy chân thần các ngươi đều là cá mè một lứa, cả ba gã Trật Tự chi thần kia nữa. Các ngươi cũng chẳng tốt đẹp gì đâu. Tạp Áo, Thiên Hương, Nếu các ngươi thực sự phải làm như vậy, đừng trách ta toàn lực phá hỏng quyết định của các ngươi. Dù sao cũng là chết, ta dù có chết cũng sẽ không cho các ngươi đạt mong ước đâu.

Thiên Hương lạnh nhạt nói:

- Niệm Băng, ngươi đúng là quá coi thường chúng ta. Mặc dù chúng ta bây giờ chỉ có thể dung hợp thành một nửa Tâm Tình chi thần, nhưng đối với ngươi mà nói thì như thế là đủ rồi. Có thể khống chế tâm tình của ngươi, chúng ta có thể điều khiển ngươi làm rất nhiều chuyện. Huống chi, trước mặt ngươi là hai vị thê tử, chắc chắn là ngươi phải có tình cảm với các nàng, lại được năng lực của chúng ta kích thích, chắc chắn không thể không bộc phát. Bởi vậy, cho dù ngươi không phối hợp cùng chúng ta, chúng ta cũng có thể hoàn thành quá trình dung hợp. Nói cho ngươi những điều này, chỉ là muốn cho ngươi hiểu được hết thảy sự thật. Chúng ta cũng không muốn làm như vậy, nhưng chúng ta thực sự không còn lựa chọn nào khác. Vì sinh tồn, ai còn nói rõ cái gì đúng, cái gì sai nữa? Có lẽ ngươi sẽ vĩnh viễn hận chúng ta khi linh hồn tan biến, nhưng chúng ta cũng không thể thay đổi suy nghĩ của mình được. Thực xin lỗi Niệm Băng, chúng ta còn có thể cam đoan với ngươi là sẽ không làm thương tổn Tiểu Long trong người ngươi. Các điều kiện đã đáp ứng lúc trước, chúng ta cũng sẽ hoàn thành.

Niệm Băng toàn lực thúc dục tinh thần lực của mình, nhưng hắn rõ ràng cảm giác được hai tay đang tự bóp chặt vai, từ trong ngực, năng lượng sinh mạng và tử vong hoàn toàn khác biệt đồng thời tản mát ra. Toàn thân bị kiềm hãm, nhất thời toàn bộ năng lực bị phong ấn, ngoại trừ nói chuyện ra thì bây giờ hắn chẳng thể làm được gì nữa.

Hai giọt nước mắt rơi xuống từ khóe mắt Tạp Áo:

- Niệm Băng, thực xin lỗi. Ta sẽ vĩnh viễn nhớ rõ Bách Hoa Lộ của ngươi, Ngươi là nam nhân đầu tiên trong cuộc đời ta, cũng là nam nhân cuối cùng. Cho dù ta trở thành Tâm Tình chi thần thì điều này cũng vĩnh viễn không thể thay đổi. Mặc dù ngươi cũng không phải là một con người hoàn mỹ, nhưng ngươi có một trái tim tràn ngập yêu thương. Niệm Băng, chúng ta phải bắt đầu rồi. Rất nhanh hết thảy sẽ chấm dứt, ngươi sẽ không cảm thấy đau đớn gì, linh hồn của ngươi sẽ biến mất trong đỉnh cao cực lạc.

Thiên Hương nói:

- Kỳ thật, ta thực sự hâm mộ ba vợ chồng các ngươi. Khi ngươi thỉnh cầu chúng ta buông tha Phượng Nữ và Lam Thần, linh hồn các nàng cũng một mực thỉnh cầu chúng ta, lấy tính mạng của mình để đổi lấy tính mạng của ngươi. Đáng tiếc, việc này không thể được.

Niệm Băng cười thê lương:

- Chẳng lẽ ông trời nhất định muốn ba vợ chồng chúng ta phải đồng sinh cộng tử sao? Nếu thực sự là như vậy, ta còn có biện pháp sao? Tạp Áo, Thiên Hương, các ngươi có biết bây giờ ta đang suy nghĩ gì không? Trước kia, ta quả thật vẫn phi thường thống hận ba tên Trật Tự chi thần kia, nhưng bây giờ ta lại cực kỳ hy vọng bọn chúng có thể lập tức xuất hiện. Các ngươi ly khai Thần Chi đại lục, ta không tin bọn họ lại không hề có cảm giác. Là đối thủ lớn nhất, mỗi một hành động của các ngươi có lẽ đều nằm trong giám thị của bọn chúng.

Trong thời khắc nguy nan này, Niệm Băng thấy trong ánh mắt Tạp Áo và Thiên Hương vừa bi thương vừa kiên định, hiểu rằng không thể kích động được tâm tình của các nàng. Bây giờ, muốn giữ mạng sống chỉ có thể dựa vào trí tuệ của chính mình. Mặc dù khả năng thành công gần như bằng không, nhưng vì tính mạng của các thê tử của mình, hắn không thể không thử xem. Tuy nhiên câu trả lời của Tạp Áo đã lập tức khiến hắn rơi vào tuyệt vọng:

- Niệm Băng, khi chúng ta tới tìm ngươi thì đều đã bố trí tất cả rồi. Ngươi không cần phải nói thêm gì nữa, làm như vậy sẽ chỉ làm ấn tượng tốt của chúng ta đối với ngươi mất đi mà thôi. Lúc ly khai Thần Chi đại lục,ta và Thiên Hương đã dùng hai loại năng lượng sinh mạng và tử vong ngưng kết thành hình dáng bản thể của chúng ta. Theo khí tức năng lượng, ba bọn chúng chắc chắn sẽ rất khó phát hiện. Hơn nữa bọn chúng đang bế quan tới lúc khẩn yếu, cho dù có phát hiện cũng phải hoàn thành tu luyện của chính mình xong mới có thể truy đuổi chúng ta. Khoảng thời gian này đã đủ cho chúng ta hoàn thành quá trình dung hợp hôm nay rồi. Niệm Băng, thực xin lỗi.

Khí lưu màu đen lạnh như băng trong tay Thiên Hương phát ra, cuốn lấy mỗi bộ phận thân thể Niệm Băng. Tạp Áo buông tay ra, đứng ở một bên nhìn Niệm Băng, nước mắt không ngừng chảy xuống. Thiên Hương và Tạp Áo nguyên bổn là nhất thể, tâm tình của các nàng đều không khác gì nhau, chỉ là tính cách của Thiên Hương rõ ràng là kiên cường hơn Tạp Áo một chút. Dưới tác dụng của khí lưu màu đen lạnh như băng kia, Niệm Băng chỉ cảm thấy toàn thân truyền đến từng cơn lạnh lẽo. Áo bào ma pháp sư trên người hóa thành bột biến mất, lộ ra thân hình cao lớn, cường tráng. Trước mặt thê tử mà không mặc quần áo thì đương nhiên không sao, nhưng bây giờ lại có tới bốn nữ nhân đang nhìn mình, Niệm Băng quả thực rất bực tức. Nhưng trước mặt chân thần, hắn có thể làm được gì?

Khí lưu màu đen biến mất, Tạp Áo và Thiên Hương đồng thời đi đến trước mặt Niệm Băng. Nhìn bề ngoài thì các nàng là Phượng Nữ và Lam Thần, nhưng vẻ mặt của các nàng lại là của Tạp Áo và Thiên Hương. Hai thân thể mềm mại tràn ngập tính đàn hồi dán lên người Niệm Băng. Niệm Băng chỉ cảm thấy không gian trước mặt biến đổi, sau một khắc, hắn đã nằm thẳng cẳng trên giường. Hào quang nhàn nhạt phân biệt từ cơ thể Tạp Áo và Thiên Hương phát ra. Thông qua ảnh hưởng của quả cầu sinh mạng và tử vong, Niệm Băng có thể nghe được rõ tiếng tim đập dồn dập của các nàng. Phượng Nữ và Lam Thần vốn không mặc quần áo. Từ khi đạt tới phượng hoàng đệ bát biến, các nàng có thể dùng năng lượng ngưng kết thành quần áo đẹp nhất trên người, hơn nữa cũng không hao phí nhiều năng lượng lắm. Đây là dị năng của chủng tộc phượng hoàng, phượng hoàng có vũ mao hoa mỹ, mà quần áo trên người các nàng cũng như phượng vũ vậy. Theo quang ảnh nhàn nhạt, hai bộ váy dai màu lam, hồng từ từ biến mất. Hai thân thể mềm mại, một nóng rực, một lạnh lẽo áp vào ngực Niệm Băng. Tạp Áo và Thiên Hương đã có vẻ khẩn trương, các nàng thậm chí hơi ngừng lại một khắc, cũng không biết sẽ phải làm gì nữa.

Niệm Băng nhớ trên đại lục lưu truyền một câu nói: là nữ nhân khi bị cưỡng gian, nếu biết rằng phản kháng là phí công vô ích thì không bằng lựa chọn việc hưởng thụ. Cuối cùng, cho dù chỉ là hưởng thụ thì cũng đáng giá hơn rất nhiều so với việc phản kháng để rồi mất mạng. Ít nhất, lưu lại tính mạng thì còn có cơ hội trả thù. Nhưng chính mình bây giờ lại không giống một nữ tử. Có lẽ mình cũng có thể lựa chọn hưởng thụ. Dù sao, bất kể là hai vị thê tử của mình hay là Tạp Áo và Thiên Hương thì đều là nữ nhân cực phẩm. Nhưng sau khi hưởng thụ thì mình cũng mất mạng. Một cảm giác nóng rực từ bụng dưới truyền đến, Niệm Băng thực có chút bội phục chính mình. Mặc dù tính mạng đang bị uy hiếp, vậy mà do ma sát với thân thể mềm mại, hoàn mỹ của Phượng Nữ và Lam Thần, thân thể mình vẫn sinh ra khoái cảm kịch liệt. Tạp Áo và Thiên Hương đã nắm tay nhau lại không biết từ khi nào, một cỗ khí lưu màu hồng nhạt bao phủ cả phòng. Nó không hề có cảm giác gì mạnh mẽ nhưng trong nháy mắt đã đem đến bên trong trướng bồng một lại cảm giác kỳ dị. Phảng phất như hết thảy đều trở nên nhạy cảm hơn, nhưng hết thảy cũng trở nên mơ hồ hơn, tựa như không còn là trong trướng bống nữa mà đang ở trong một không gian khác vậy.

Thanh âm của Tạp Áo vang lên trong tim Niệm Băng:

- Chúng ta phải bắt đầu rồi. Mặc dù trong lĩnh vực tâm tình này, chúng ta chỉ là bán Tâm tình chi thần, nhưng đối với ngươi mà nói thì như vậy cũng là đủ rồi. Không cần có ý đồ phản kháng, như vậy chỉ làm ngươi cảm thấy càng thêm thống khổ. Hãy nằm im đi, nếu có thể, chúng ta sẽ tận lực bảo lưu linh hồn của Phượng Nữ và Lam Thần. Sau này tìm được thân thể thích hợp sẽ giúp các nàng chuyển thân. Sau khi chính thức trở thành Tâm Tình chi thần, chúng ta sẽ có năng lực đó. Nguồn: http://truyenfull.vn

Nghe Tạp Áo nói xong những lời này, Niệm Băng mới cảm nhận được rõ ràng sự bi thương của Tạp Áo là thật. Nàng quả thật vì sự đối xử của mình mà sinh ra tình yêu, mặc dù không biết tình yêu này sâu đậm mức nào nhưng cuối cùng thì nó thực sự tồn tại.

- Cảm ơn ngươi, Tạp Áo. Mặc dù ngươi không đưa ra câu trả lời thuyết phục cho ta, nhưng bây giờ có lẽ đó là tin tức tốt nhất với ta rồi. Ta sẽ không phản kháng, vì thê tử ta có thể sống sót, ta sẽ tận lực phối hợp với các ngươi hoàn thành quá trình dung hợp. Trước khi chết có thể được yêu các lão bà của ta một lần, có lẽ ta là người hạnh phúc nhất trong số những người sắp chết.

Tâm tình rốt cuộc yên ổn một chút, Niệm Băng phát hiện cảm giác của mình càng trở nên mẫn cảm. Nghĩ thông suốt hết thảy, trái tim hắn ngược lại càng trở nên thư thả rất nhiều. Chỉ có trợ giúp thật tốt Tâm Tình chi thần dung hợp, linh hồn của Phượng Nữ và Lam Thần mới có thể chịu ảnh hưởng ít nhất trong quá trình dung hợp, nhờ vậy mà có hy vọng sống sót. Việc này đối với Niệm Băng, không thể nghi ngờ đó là điều hạnh phúc nhất. Bởi vậy, hắn không hề lựa chọn phản kháng, mà lựa chọn phối hợp. Nhắm mắt lại, hắn không muốn chờ đợi việc mà tất cả mọi người đều mong muốn, chỉ dụng tâm cảm thụ từng biến hóa nhỏ nhất trên thân thể hai vị thê tử. Trong ý niệm của hắn, Tạp Áo và Thiên Hương không còn tồn tại. Mặc dù Phượng Nữ và Lam Thần chỉ còn có thân thể nhưng ý nghĩ yêu thương trong lòng Niệm Băng vẫn không ngừng tràn ngập. Niệm Băng biết, đây là cơ hội cuối cùng mình có thể biểu đại tình yêu của mình đối với các nàng. Hắn không giữ lại cái gì cả, hoàn toàn biểu đạt tình yêu say đắm của mình với các nàng. Chỉ có tâm tình tồn tại, mặc dù thân thể Niệm Băng không thể di chuyển nhưng toàn thân hắn hắn đều tràn ngập ba động tình ái. Khi Tạp Áo và Thiên Hương hoàn thành một nửa tâm tình lĩnh vực, các nàng đột nhiên kinh ngạc phát hiện rằng lĩnh vực đó căn bản không hề có tác dụng gì. Mục đích của các nàng chính là muốn kích động tình yêu và dục vọng trong lòng Niệm Băng, nhưng bây giờ các nàng lại giật mình phát hiện, ý nghĩ yêu thương từ Niệm Băng phát ra thực sự mãnh liệt, không ngờ còn sinh ra ảnh hưởng mạnh hơn nhiều so với nửa tâm tình lĩnh vực của các nàng. Tại sao lại như vậy? Tình yêu của một con người sao có thể đạt tới trình độ như vậy? Khi đó, bởi vì ý nghĩ yêu thương tăng lên quá độ, ý thức của Niệm Băng cũng không còn thanh tĩnh nữa. Cấm chế trong nháy mắt bị giải trừ, Niệm Băng khôi phục lại được năng lực hành động. Hắn mở rộng vòng tay, ôm hai thê tử vào lòng. Đừng nói vì hắn đã hoàn toàn phóng thích ý nghĩ yêu thương trong lòng mình nên không còn thanh tỉnh, cho dù là hắn có thanh tỉnh thì trước mặt hai vị chân thần cũng chẳng thể có cơ hội nào cả.

Tạp Áo và Thiên Hương trong lồng ngực Niệm Băng đồng thời cảm nhận được một luồng ý nghĩ yêu thương vô cùng mênh mông cuồn cuộn đánh sâu vào nơi sâu nhất của linh hồn, gợi nhớ lại hồi ức của các nàng. Hai vị chân thần cùng rùng mình. Trong thời khắc mấu chốt làm bán Tâm Tình chi thần, ý thức của các nàng đều thanh tĩnh phi thường. Các nàng đều biết quá trình dung hợp đã bắt đầu. Việc này sẽ quyết định hai người mình có hy vọng chiến thắng được ba gã chân thần kia hay không. Thật cẩn thận, các nàng tùy ý để Niệm Băng khẽ vuốt ve thân thể Phượng Nữ và Lam Thần, thu liễm hoàn toàn năng lượng sinh mạng và năng lượng tử vong, cảm thụ đầy đủ tâm tình yêu thương đang thăng hoa. Chỉ có làm cho tâm tình của các nàng đạt tới cảnh giới thăng hoa cực điểm, vượt trên sinh tử, lúc đó mới có thể băt đầu dung hợp chính thức Tâm Tình chi thần. Niệm Băng lúc này đã quên hết thảy, trong tim hắn chỉ còn ma túy tình yêu, trong bữa tiệc cuối cùng của đời mình, ngay cả hắn cũng có chút kinh ngạc. Không ngờ mình lại có tình yêu mênh mông say đắm như vậy. Trong lòng tràn ngập thân ảnh Phượng Nữ và Lam Thần, còn có cả Long Linh, ý nghĩ yêu thương đối với các nàng không ngừng sinh ra. Tình yêu quả thực là một loại năng lượng, không những thế còn trên cả ảnh hưởng của tâm tình. Dưới tác dụng của ý nghĩ yêu thương khổng lồ do Niệm Băng phát ra, thân thể Phượng Nữ và Lam Thần dần dần có phản ứng.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!