Chương 13

Ấn Tượng Sai Lệch

9.626 chữ

21-01-2023

Lộ Hứa về nhà cầm theo một cây chuối tiêu, ở trong sân đá ngã một chậu hoa.

Những chậu hoa hình dáng lạ mắt này được anh mua tỏng một chuyến du lịch tới La Mã cách đây khá lâu, và chúng được anh sắp đặt khi anh trang trí lại nhà cũ vào năm ngoái.

Nhưng hôm nay, Lộ Hứa nhìn thấy trong chậu hoa mọc lên hai chồi cây con xanh tốt, một chồi đã bị anh dẫm phải.

Lộ Hứa lấy chồi cây làm trung tâm, vẽ một hình tròn có bán kính 1 mét, xoay quanh hai vòng, quyết định hỏi Giang Thừa Nguyệt.

[ Kyle ] Đây là gì?

[ Măng tre ] Oa, phong thủy thật tốt nha, nó phát triển rất nhanh.

[ Kyle ] ?

[ Măng tre ] Đó là bắp cải và hành lá mà tôi đã trồng vào tuần trước, tôi đã dùng chúng để nấu mì, có thể tiết kiểm được rất nhiều tiền a.

[ Măng tre ] Mì của tôi làm ăn rất ngon a, anh biết đến mì Trùng Khánh không? Đến lúc tôi làm cho anh, nhưng anh phải đưa tiền để tôi mua hạt giống trước đã.

[ Kyle ] ...

Điện thoại đi động Giang Thừa Nguyệt 'ding' một tiếng, cậu nhận được chuyển khoản đến 2 đồng.

Hiện tại, 2 đồng không thể mua được hạt giống a.

Anh Lộ của cậu phiêu rất cao, gần như không thể liên lạc với loại giai cấp vô sản như cậu.

Bọn cậu chơi trong ban nhạc, cần có tiền để thuê một địa điểm và tiền để sửa chữa nhạc cụ, hôm qua cậu đã đánh vỡ một cái Cymbals.

Muốn bồi thường.

"Trần Như Huy trên Ins bị mắng không ít." Mạnh Triết cười hả hê, "Nhưng mà Tiểu Thừa Nguyệt, quần áo hôm qua cậu mặc, thật đắt? Nó không giống phong cách ngày thường của cậu."

"A...Tôi cũng không biết." Giang Thừa Nguyệt chỉ nhớ rõ, Lộ Hứa đem quần áo ném cho cậu rất tùy ý, chỉ nói đây là quần áo anh ta bỏ đi.

Giang Thừa Nguyệt cúi đầu nhìn điện thoại, cư dân mạng đang bàn tán quần áo cậu, bóp méo một cách lợi hại.

[Fake, NancyDeer có tổng cộng 17 chiếc, 16 chiếc đã có người mua xác nhận, và một chiếc hẳn là nằm trong bộ sưu tập riêng của nhà thiết kế Lộ, trừ khi nhà thiết kế Lộ bị trộm, nếu không chiếc áo không có khả năng xuất hiện trên người tay trống này được.]

[Tôi thấy vòng da trên cổ tay của cậu ấy cũng là giả, cho nên vẫn là anh Trần đeo vẫn tốt hơn, dù sao anh trai của Trần Như Huy là nhà thiết kế Trần An Địch.]

[ Nhưng có một đều cần nói, họ là so trống mà, đề tài chính bị Trần Như Huy bẻ sang cách ăn mặc rồi, hơn nữa anh ta không đăng toàn bộ video, nam sinh kia chơi trống rất hay. ]

"Hôm qua chị đã nói quần áo của em trông không bình thường mà." Phó Du Nhiên ghen tị nói, "Ngày trước chị còn không dám tin, em thật sống cùng Kyle."

Phó Du Nhiên, "Một nhà thiết kế nổi tiếng thế giới, bước chân đi trên người toàn là mấy thứ xa xỉ, chị tiết kiệm đập nồi bán sắt(quyết hoàn thành bất chấp tốn kém) cũng không đủ mua một bộ quần áo đắt thế này, anh ta thế nhưng lại tiện tay liền cho cậu cả một bộ đồ."

Nhà thiết kế Lộ đã trở lại Trung Quốc, mới vừa ra tay đã đè bẹp thảm đỏ, hiện tại danh tiếng trong ngành càng ngày càng lớn.

Hơn nữa Lộ Hứa có khuôn mặt hoàn hảo, vượt trội hơn người thường, ai quan tâm đến thời trang một chút đều biết đến anh.

Lúc này tài khoản Trần Như Huy rất náo nhiệt.

Nhưng không bao lâu, nhà thiết kế Lộ liền đăng tải hoạt động mới.

Đó là một bức ảnh.

Giang Thừa Nguyệt không biết Lộ Hứa đã chụp nó khi nào.

Trong ảnh, cậu đang ngồi trên một chiếc ghế đẩu cao, cúi đầu để điều chỉnh dây thắt lưng , một chân co lên gác ở chân ghế đẩu, chân kia lại duỗi ra, chụp với góc này chân cậu như dài hơn.

Quang ảnh thùy lạc, phản chiếu một tia sáng mỏng lên sườn mặt Giang Thừa Nguyệt.

Cậu bấm vào bản dịch của phần mềm để xem câu tiếng Đức kia của Lộ Hứa nói gì.

@Kyle: Tác phẩm hôm qua. Nói như vậy tôi đây cũng là hàng fake.

Trần Như Huy kia hoàn toàn câm nín.

Đại khái là không muốn hiểu thế nào mà người như Giang Thừa Nguyệt lại có liên hệ với nhà thiết kế tên tuổi quốc tế.

Nhưng cư dân mạng không buôn tha hắn, đuổi theo đến cùng.

Bức ảnh này của Lộ Hứa như cái kíp nỏ, kíƈɦ ŧɦíƈɦ sự chú ý của mọi người đến Giang Thừa Nguyệt.

Buổi chiều hôm đó Giang Thừa Nguyệt nhận điện cuộc điện thoại và hỏi cậu có muốn ra mắt công chúng với tư cách là thần tượng không, nói là bao ăn bao ở, năm tiền quỹ bảo hiểm và quỹ nhà ở, hầu như mọi thứ đều sắp xếp hết cho cậu, thiếu điều đem cậu đóng gói vào công ty.

Giang Thừa Nguyệt khéo léo từ chối, với lý do chính mình chỉ muốn chơi trống.

Nhưng sự việc vẫn chưa chấm dứt, cậu dường như đánh giá thấp mức độ ảnh hưởng của Lộ Hứa.

Ngày hôm qua video solo của cậu lan truyền trên Weibo và Douyin(tiktok), một người nào đó đã đào ra tấm ảnh đường phố do bạn cậu chụp hai năm trước, ghép chúng lại, khen cậu có gương mặt gì mà---

@Ái Quá: Trong mười phút, tôi muốn có tất cả thông tin của em trai này!

@Ngã hại phạ quỷ: Em trai đã tiêu bao nhiêu tiền, mời cả Kyle đích thân tạo mẫu trang phục, đây là con nhà giàu thế hệ thứ hai, này xài hết bao nhiêu tiền a, rớt nước mắt vì ghen tị mà.

@Red: Xem xong bức ảnh này mới thấy, trước kia đều là nhìn mặt bắt hình dong*, nếu làng giải trí chọn người thì hãy chọn người chất lượng thế này được không?

Giang Thừa Nguyệt không hiểu gì về ngành giải trí và không có kế hoạch lấn sân, vì vậy cậu không hiểu lắm những bình luận của cư dân mạng và cũng không quá chú ý đến nó.

Nhưng có một số lời mời làm người mẫu, cậu có điểm chú ý tới.

Sẽ không còn gặp khó khăn về tiền bạc.

Giang Thừa Nguyệt để lại thông tin liên lạc và thông tin liên lạc khẩn cấp cho một số công ty người mẫu, cậu đã chép lại thông tin lúc trước điền ở trường.

Bởi vì Giang Thừa không dễ liên lạc, Lộ Hứa bên kia cũng nhận được không ít thư từ và tin tức.

Anh vẽ bản phát thảo trong phòng làm việc, trợ lí trong nước Vương Tuyết cứ vài phút lại chạy đến ---

Vương Tuyết, "Lộ tiên sinh, Hỏa Hoa Entertaiment muốn hỏi thông tin liên lạc của Giang Thừa Nguyệt."

Lộ Hứa, "Làm gì?"

"Hỏi cậu ấy có định trở thành thực tập sinh không."

"Không, bảo họ đi đi."

Mười phút sau---

Vương Tuyết, "Lộ tiên sinh, bên Tân Hi Tự hỏi Giang Thừa Nguyệt có muốn đóng phim truyền hình trực tuyến không?"

"Không, bảo họ đi đi."

Mười lăm phút sau---

Vương Tuyết, "Lộ tiên sinh....."

"Lại làm sao nữa?!" Lộ Hứa hỏi, "Tôi là ba mẹ cậu ta chắc? Tôi cái gì cũng đừng hỏi."

"Ừmm...Ông chủ Khoa học công nghệ Tương Vân hỏi Giang Thừa Nguyệt có muốn nhà tài trợ không."

"Không, bảo hắn xéo đi!"

Lộ Hứa xoa xoa ấn đường, đứng lên, đi đến cạnh cửa sổ nhìn ra một lát.

Giang Thừa Nguyệt tốt như vậy sao? Chỉ một bức ảnh, một video ngắn, liền có một đám người đánh hơi được lợi ích kinh doanh từ trên người cậu.

Trên màn hình của Lộ Hứa, video của Giang Thừa Nguyệt đang phát lặp lại.

Trong video, Giang Thừa Nguyệt cười vô tư hơn bình thường, đôi mắt màu hổ phách như phát sáng.

Đẹp sao?

Lộ Hứa cho rằng sự đánh giá của anh về Giang Thừa Nguyệt vẫn dừng ở thưởng thức cái đẹp.

Tuyệt đối không liên quan đến ham muốn khác.

Tuyệt đối.

Nhưng anh có điểm tò mò, Giang Thừa Nguyệt rốt cuộc trên người có gì, đám người kia xem cậu ta rất có giá trị.

Đêm đó anh gặp ác mộng---

Mơ thấy anh đưa Giang Thừa Nguyệt đi học, mơ thấy tắm cho Giang Thừa Nguyệt.

Còn mơ thấy có người tới cửa cầu hôn, gọi anh một tiếng ba.

Lộ Hứa bị dọa tỉnh, phát hiện đã ba giờ sáng mà Giang Thừa Nguyệt vẫn chưa trở về nhà.

[ Kyle ] Cậu chạy đi nơi nào rồi?

[ Măng tre ] Chổ tập luyện, anh Lộ tối nay em không về đâu, ôm dàn trống ngủ.

Lộ Hứa chợt đối với dàn trống có điểm sinh khí.

[ Kyle ] Đừng có chạy loạn khắp nơi.

[ Măng tre ] Vâng, anh Lộ yên tâm.

[ Măng tre ] Anh Lộ, sáng mai giúp tôi tưới bắp cải nha.

Một ngày sau, Lộ Hứa được mời đến xem một buổi trình diễn tại tuần lễ thời trang Thượng Hải, dưới khán đài liền gặp ngay kẻ thù truyền kiếp Trần An Địch.

"Nhà thiết kế Lộ thật không tin được nha." Trần An Địch quái gở nói, "Mới vừa về nước không lâu, hai lần xuất thủ, chính là hai tràng oanh động."

"Nói rất đúng." Lộ Hứa nói.

Trần An Địch, "..."

Lộ Hứa một câu làm người chết dở, hồn thiên bất giác(không để ý), tập trung theo dõi chương trình.

Những nhà thiết kế như anh, khi xem buổi diễn của nhà thiết kế khác, vốn để mặt mũi cho nhau, ít nhiều sẽ mặc một hai mẫu quần áo của thương hiệu đó.

Nên hôm nay Lộ Hứa đeo đồng hồ của thương hiệu này.

Trần An Địch học thiết kế mấy năm, đánh rắm cũng không học được, nên học cách nén lại.

Thời điểm Lộ Hứa đi học, hắn liền ghen tị với tài năng của Lộ Hứa, sau một thời gian dài, hắn muốn nếm thử xem những thứ xung quanh Lộ Hứa rốt cuộc là có cái gì.

"Bức ảnh cậu chụp hôm qua." Trần An Địch lại mở miệng, "Thật sự đẹp mắt."

"Tôi chụp có thể không đẹp sao?" Lộ Hứa hỏi ngược lại hắn.

"Cậu ta là người mẫu của bên cậu sao?" Trần An Địch nói, "Tôi thích cậu ta,  nghĩ thật muốn hẹn hò với cậu ta."

Cuối cùng Lộ Hứa cũng nhìn hắn.

"Mày nghĩ cái rắm gì?" Lộ Hứa hỏi.

Trong đầu hắn dám có cái suy nghĩ đó với Giang Thừa Nguyệt.

"Cậu ta là người của cậu chắc, vì cái gì tôi không được nghĩ?" Trần An Địch nói, "Cậu là bạn trai của cậu ta à?"

Anh đột nhiên bực dọc, đứng lên định rời khỏi chổ này.

"Xem ra không phải, tôi tự liên lạc." Trần An Địch thấy anh như vậy, thêm đắc ý, "Dù sao thì tôi đã nhờ người liên lạc với cậu ấy, tôi muốn tạo hình trang phục cho cậu ta thật đẹp."

"Cậu ta không có khả năng tiếp điện thoại của mày." Lộ Hứa cười khẩy một tiếng, "Mơ đi."

Thói quen không tiếp điện thoại của Giang Thừa Nguyệt, lúc này khiến anh vô cùng yên tâm.

Lộ Hứa đứng bên ngoài buổi diễn, tâm phiền ý loạn.

Nghĩ đến giấc mơ kì lạ hôm qua, lại có chút không yên.

Hơn nữa, có một dãy số lạ gọi đến, hết số này lại đến số khác.

Lộ Hứa thấp giọng, rốt cục tiếp điện thoại, "Ai..."

Đầu dây bên kia truyền đến là giọng nịnh nọt của Trần An Địch, "Ai, xin chào, xin chào. Xin hỏi ngài là ba của Giang Thừa Nguyệt đúng không?"

Tác giả:

Lộ Hứa: Ha, này chết chắc rồi.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!