Truy thê
Mô tả thể loại: nhân vật nam/ nữ theo đuổi người còn lại
Thẳng Nam Bạn Cùng Phòng Bị Mỹ Nhân Thụ Gay Rồi!
20 Chương
Tống Thiên Trạch là thẳng nam, thẳng ở cả hai nghĩa, mà còn là người cực kì chán ghét tình yêu đồng tính. Lạc Hàn là gay, cũng là bạn cùng phòng của Tống Thiên Trạch. Bạn cùng phòng vừa chuyển đến ngày đầu tiên, Tống Thiên Trạch đã cực kì ghét bỏ nói: “Tôi không thích gay, tránh xa tôi một chút!” Khổ nỗi Lạc Hàn yêu thầm bạn cùng phòng, vì để tránh bạn cùng phòng càng thêm chán ghét mình, cậu chỉ đành một mình gặm nhấm thứ tình yêu cay đắng này. Vừa bắt đầu, giới hạn vạch ra rất rõ ràng. Bạn cùng phòng thậm chí còn không thèm nhìn cậu lấy nửa con mắt: “Tôi chán ghét gay.” Một thời gian sau Bạn cùng phòng liếc nhìn cậu một cái, có chút không được tự nhiên nói: “Tuy tôi ghét gay nhưng tôi có thể cho cậu ngoại lệ, bằng không thì thử làm bạn đi.” Về sau Bạn cùng phòng lý lẽ hùng hồn: “Dù sao cũng là bạn rồi, nắm tay một cái cũng được chứ?” Sau một phen giao lưu sâu sắc Bạn cùng phòng thẹn hóa hóa giận: “Trai thẳng sao lại không thể hôn? Cậu xem thường trai thẳng à?” Sau lần ngoại lệ thứ n của bạn cùng phòng Bạn cùng phòng giống hệt keo chó dính mãi không rời: “Bà xã thật đẹp bà xã thật thơm, muốn hôn hôn bà xã nhỏ…….” Lạc Hàn: “????” Quan hệ tình bạn trong soáng khổ tâm gầy dựng, sụp đổ cmnr saooo? “Không không không, xin cậu hãy cẩn thẩn mà ngẫm nghĩ lại, cậu là trai thẳng đóoo.” “Tôi đã thành nhang muỗi rồi cảm ơn.” “…….Không phải cậu chán ghét đồng tính luyến ái sao?" “Em là ngoại lệ duy nhất của anh, dán dán bà xã ~” “…….??” Kinh hỉ tới quá đột ngột, Lạc Hàn hold không nổi, cậu cần phải chậm rãi vài giây, thế nhưng bạn cùng phòng căn bản không hề cho cậu thời gian, nằm nhoài lên người cậu ngửi ngửi mùi thơm nơi cần cổ mảnh khảnh của cậu, “Bà xã thơm quá, muốn ‘nắng’…….” Đại não Lạc Hàn chết máy tại chỗ. [Lời nói có hơi ngu ngốc thỉnh thoảng lại thích làm nũng hàng ngày tự vả đôm đốp trung khuyển công (Tống Thiên Trạch) X Yêu thầm nhưng tuyệt đối không hèn mọn có xíu vỏ bọc thanh lãnh bên ngoài đại mỹ nhưn thụ (Lạc Hàn)] PS: Công bởi vì một vài ẩn tình ngày trước nên cực kỳ cực kỳ chán ghét gay (đương nhiên bao gồm cả thụ), thái độ thay đổi bắt đầu từ chương 19, sau đó mới dần dần đối tốt với thụ, ý thức được mình cong rồi liền trực tiếp truy thuê hỏa táng tràng. Một câu tóm gọn: Thẳng nam mà tôi yêu thầm bị tôi vả mặt rồi. Lập ý: Con người phải không ngừng đột phá chính mình.
Cố Tổng Chúng Ta Ly Hôn Đi
238 Chương
Em đã sai rồi sao? Sai vì muốn làm vợ anh? Thế thì cần phải dừng lại thôi, không thể tiếp tục sai lầm nữa! Là anh đã gây ra lỗi lầm! Liệu anh còn cơ hội để chuộc lỗi, để bù đắp những gì mình đã làm không?
Em Ấy Thật Lạnh Nhạt
49 Chương
Ngày đó Nguyễn Túy đứng một mình trên cầu vượt nhìn dòng xe đi đến tận khi mặt trời lặn. Có một thiếu niên chủ động đứng bên cạnh cô, giọng dịu dàng hỏi: “Tôi có một cuốn « Sống*» của Dư Hoa, muốn đọc không? *Tác phẩm nổi tiếng của Dư Hoa, viết năm 1993, tên tiếng Anh là ‘To live’, có xuất bản tại Việt Nam rồi. Gặp lại lần nữa, Nguyễn Túy mang đơn tố giác nam sinh cùng khoa đến phòng giáo vụ. Thiếu niên đứng trong hành lang nhẹ nhàng rút phong thư trong tay cô, thấp giọng: “Để tôi.” Nghe nói anh là chàng quân tử khiêm tốn, ôn nhuận như ngọc của khoa Luật. Trong thiện lương lại ẩn giấu sự sắc bén. Cô gái này và những người khác không giống nhau lắm. Đáy mắt em ấy phần nhiều là lạnh nhạt, nụ cười cũng lắm khi qua loa Đoán hẳn là em ấy có quá khứ không may mắn lắm, tôi học Luật, giúp em ấy được. —— Thẩm Nam Hạnh “Không ai yêu em, vậy —— để anh yêu em.” Mỹ nhân hệ lạnh nhạt × Tài tử khoa Luật ấm áp khiêm tốn có sức mạnh pháp luật.
Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y
1.842 Chương
Quản lý của một bảo tàng ở thế kỷ 21 xuyên không trở thành Vương Phi "d@m đãng", Vương Gia bạo lực hoàn thành đêm động phòng xong liền cấm túc nàng. Bốn năm liền hề đoái hoài, cho đến một ngày lương tâm trỗi dậy, vương gia ý định đi thăm Vương Phi. Nhưng vừa vào trong viện liền nhìn thấy một đứa trẻ 3 tuổi, còn Vương Phi, vốn tưởng phải xanh xao vàng vọt, nhưng lại trắng trẻo xinh đẹp. "Đứa trẻ này là con ai?" "Cần ngươi quản?" "Phu nhân, ta sai rồi, là ta trách nhầm nàng!"
Thị Lang Đại Nhân, Đừng Chạy!
181 Chương
Tiết tử: Khâm Thiên Giám, chính sử ký, phụ trách thiên văn, lịch pháp, thời tiết. Giám chính làm chủ sự, dưới tay là phó giám chính, cũng là người đảm đương chính, phụ trách chuyên môn là Linh đài lang. Nhìn qua là một tổ chức rất phô trương, nhưng trên thực tế chức quan tối cao nhất cũng chỉ là quan chính tứ phẩm. Cứ tiếp như vậy, đến Linh đài lang, cũng chỉ là quan chính bát phẩm. Nhưng đây không cũng chưa phải là chức quan thấp nhất, bởi vì thuộc hạ dưới tay Linh đài đại nhân còn có Ngũ quan chính, Xuân Hạ Trung Thu Đông, đều là quan cửu phẩm, coi như có cái chức quan so với dân thường. Đây là chỗ ăn no nằm chờ chết, người tuổi trẻ có chí sĩ (lý tưởng cao) hiếm khi nguyện ý ở tại chỗ này. Đương nhiên cũng có ngoại lệ. Ví như, con kế nghiệp cha, Ninh đại nhân. Bộ máy tổ chức của Khâm Thiên Giám: Bộ phận lãnh đạo, quản lý: Giám chính, Giám phó Bộ phận chuyên môn: Linh đài lang, Ngũ quan chính Bộ phận giúp việc: Thư lại, Vị nhập lưu thư lại
Phụ Gia Di Sản
106 Chương
Bộ truyện tiếp theo mà tác giả Thủy Thiên Thừa sẽ giới thiệu đến các bạn độc giả là một tác phẩm đam mỹ vô cùng đặc sắc. Phụ Gia Di Sản là câu chuyện niên hạ, hào môn thế gia, ân oán tình thù, thương trường giữa yêu nghiệt độc miệng nương thụ và âm hiểm thâm độc công. Nhã Nhã đi rồi, tự sát. Người này với hắn tuy không có quan hệ huyết thống, nhưng là người hắn đã gọi chị hơn mười năm, lại cứ thế mà ra đi, còn để lại một di sản xa xỉ – cùng với một đứa nhỏ. Năm ấy hắn mười chín tuổi, bản thân vẫn là trẻ con, lại ngu ngơ mà chăm sóc một thiếu niên mười năm tuổi. Đứa nhỏ này không phiền phức, thời kỳ trưởng thành lại khó nhìn ra vui buồn trên mặt, chỉ số thông minh cực cao, lại có sự ổn trọng chín chắn vượt quá tuổi, dù là sinh hoạt hay học tập đều không khiến hắn bận tâm, ngược lại có thể trông coi nhà cửa gọn gàng ngăn nắp. Chỉ là, càng ở chung càng phát hiện ra, nội tâm thằng nhóc này có nhiều điểm khiến người sợ hãi nha. Hắn hối hận rồi, chỉ lấy tiền, không lấy người được không?
Tiểu Bảo Bảo Là Của Tôi, Em Cũng Là Của Tôi!
80 Chương
Tác giả: Diệp Mộng Tú Thể lọai: đam mỹ, 1x1, sinh tử văn. Couple: Ân Thiên Vũ x Diệp Tần Phong, Tống Hàn Quân x Ân Thiên Cát Tình trạng: hoàn chính văn (64 chương) + phiên ngọai (16 chương) Nội dung: Tình cờ say rượu, Ân Thiên Vũ và Diệp Tần Phong liền lăn giường, trong khi chẳng hề biết đối phương là ai. Cứ ngỡ hai đại nam nhân sau sự kiện tình một đêm sẽ phóng khoáng cho qua xem như không có gì, nào ngờ em trai cùng cha khác mẹ của Diệp Tần Phong lại gây họa lớn, khiến cho mối quan hệ của hắn và cậu không thể đứt. Hơn nữa còn có một tiểu bảo bảo âm thầm lặng lẽ ở trong bụng Diệp Tần Phong, gắn kết hai người. Từ lúc phát hiện Diệp Tần Phong có thai, em trai của hắn, Ân Thiên Cát chính là người phụ trách theo dõi tình hình sức khỏe của cậu, bất quá Ân Thiên Cát là bác sĩ chuyên khoa thần kinh, làm sao có thể đảm bảo chắc chắn được mọi thứ? Vì thế đến lúc tiểu bảo bảo sắp chào đời, vẫn là nhờ đến một người mà Ân Thiên Cát nhất mực tin cậy, mời Tống Hàn Quân hỗ trợ. Những tưởng Ân Thiên Cát và Tống Hàn Quân chỉ là đồng nghiệp thân thiết, nào ngờ phía sau mối quan hệ "đồng nghiệp" kia lại là một quá khứ đầy đau thương, chua chát và tàn nhẫn... Bi kịch sáu năm trước và quan hệ không thể dứt khoát của sáu năm sau của hai người họ, liệu sẽ như thế nào?
Các Nguyên Soái Đồng Loạt Đòi Ly Hôn
112 Chương
Giới thiệu: Tương lai, hư cấu, chủ thụ, nhiều thế giới, hỗ sủng, công thụ yêu nhau sâu đậm, tự ti thâm tình Nguyên soái công x lãnh tĩnh thâm tình Quân sư thụ, công tự ngược, 1×1, HE Nhân vật chính: Lục Ly x Tạ Kiến Vi Phối hợp diễn: Long Đoản Đoản Edit: Mimi, DLinh Beta: Chi Review: 1, Truyện này là 1×1! 1×1! 1×1! Công có bệnh tâm thần, đam mê diễn kịch, được người ngoài đặt cho cái biệt danh là — Tổng Diễn OR Tổng Ghen. 2, Tác giả cho phép trí tưởng tượng của mình bay cao bay xa thậm chí là phát rồ, người nghiêm túc nhất định phải bó cánh. 3, Tổng kết ngắn gọn trong một câu: Câu chuyện ngọt ê rằng của cặp đôi đồng tính cưng chiều lẫn nhau, lại còn đổi nơi để thể hiện ân ái, làm tức chết người khác, lại còn sẵn tiện tắt đèn mà ngọt ngào ân ái. Văn án: Kỷ nguyên mới của dải Ngân Hà về cặp đôi Nguyên soái Lục Ly cùng Quân sư Tạ Kiến Vi nhà hắn như là một câu chuyện đẹp như mơ trong truyền thuyết, Khắp vũ trụ đều hâm mộ tình cảm của hai người, bền chắc như vàng như đá. Chỉ là có một ngày, Nguyên soái bỗng nhiên bị nhân cách phân liệt, mà mỗi phần nhân cách rời rạc đó đều muốn độc chiếm Tạ Kiến Vi, thậm chí còn ghen tuông đến mức muốn giết chết chính bản thân mình. Vì muốn chữa bệnh cho người yêu, Tạ Kiến Vi đã xâm nhập vào thế giới tinh thần của Lục Ly. Ở chốn ấy, anh vốn tưởng cả hai vẫn có thể tiếp tục yêu thương quấn quýt lấy nhau, nhưng nào ngờ… Lục Ly: Tạ Kiến Vi không yêu mình, tuyệt đối không yêu mình. Lục Ly: Cho dù Tạ Kiến Vi không yêu mình, mình cũng phải trói chặt em ấy, kể cả hành động đó sẽ khiến em ấy hận mình suốt cuộc đời này. Lục Ly: Tôi biết em nói yêu tôi là đang dối gạt tôi. Nhưng không sao, chỉ cần em có thể gạt tôi cả đời, chắc chắn tôi sẽ không để bụng. Tạ Kiến Vi: … Không còn cách nào khác đành phải biến đổi ba trăm sáu mươi độ để sắm vai ‘bot khốn nạn’, Tạ Kiến Vi cực kì cực kì muốn gõ thủng cái đầu anh người yêu nhà mình: Anh diễn sâu, diễn nhiều như vậy, sao không chuyển nghề làm biên kịch đi?! Bình phẩm sơ bộ Mặc dù truyện này là khoái xuyên, nhưng lại không giống khoái xuyên bình thường, xuất phát điểm của nó khiến người ta sáng bừng con mắt. Mục tiêu của nhân vật chính không phải là tấn công, mà là chữa bệnh cho người yêu. Trải qua một loạt giấc mơ, lại thêm vố số lần sắm vai đầy thú vị, rốt cuộc bọn họ hiểu được tình yêu chân chính là gì, cũng hiểu hai người yêu nhau nên chung sống theo cách nào mới tốt. Ái tình, không phải chuyện nhất thời, mà là chuyện một đời! Yêu nhau chưa chắc có thể cùng nhau đi về bến cuối, chỉ có hiểu nhau, bao dung nhau, mới có thể bầu bạn bên nhau suốt cả cuộc đời. Cùng đọc truyện nhé!!!
Mười Năm Yêu Anh Nhất
84 Chương
Xưa nay người phải rời đi, đều là người cuối cùng cúi đầu khom lưng dọn dẹp mảnh bát vỡ rơi đầy đất. Còn lúc thực sự muốn đi, chỉ chọn một chiều trời trong nắng ấm, mặc lấy chiếc áo khoác thường mặc nhất, ra cửa, không quay về nữa. Hạ Tri Thư và Tưởng Văn Húc là không khí, là nước, lúc tuỳ hứng phung phí không cảm thấy tiếc nuối, đến một ngày thật sự mất đi mới hối hận thì đã muộn. “Nơi em ở, là chân trời góc biển anh không ngừng nhớ nhung.”
Tiểu Quái Vật Trong Bụng Em Là Của Tôi
0 Chương
Thể loại: ABO, đam mỹ đô thị, sinh tử văn... Công: Ưng Dụê ( A) Thụ: Đào Trạch ( O) [ CP phụ ] Công: Đại Bạch ( A) Thụ: Tô Dương ( O)
Phán Quan
127 Chương
Dòng họ của Phán quan từng có một ông tổ tiếng tăm lẫy lừng nhưng ngày nay chẳng ai dám nhắc tới, nhắc tới thường là ông ấy không được chết tử tế. Chỉ có Văn Thời vẫn tuân theo nếp cũ vái lạy bức tranh chân dung vị sư tổ mặt xanh nanh vàng cảnh xuân phơi phới hàng ngày, ai dè vái ra một vị khách trọ bệnh tật. Khách trọ đứng trước bức tranh hỏi: Ai vẽ đây? Văn Thời: Tôi……. Đừng hỏi nữa, càng hỏi càng xúc động. Thể loại: “Gà mờ” bảnh chọe thích làm đỏm công x ở biệt thự nhưng nghèo rớt mùng tơi thụ. Linh dị thần quái Nhân vật chính: Văn Thời, Trần Bất Đáo (Tạ Vấn)
Năm Đó Vạn Dặm Tìm Đường Phong Hầu
108 Chương
Hán Việt: Đương niên vạn lí mịch phong hầu Editor: Miri Tình trạng: HOÀN ( 103 chương + 3 phiên ngoại) Thể loại: Cổ trang, Cường Cường, Ngọt sủng, Song hướng yêu thầm, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, 1v1, HE [Cố chấp hung ác nham hiểm lưu manh công x lạc quan thích đoán lung tung thụ] Đúng nghĩa yêu thầm, ngụy gương vỡ lại lành, hư cấu. Úc Tử Hựu và Chung Uyển, hai người trung thành với hai chủ thượng khác nhau. Đã từng thưởng thức tài nghệ của nhau, cũng từng đối chọi gay gắt. Bối cảnh câu chuyện diễn ra ở thời cổ đại, vương triều là nơi tranh giành gay gắt nhất vị trí cửu ngủ chí tôn. Sức lực không đủ lớn mạnh làm chó Chung Uyển đoạt ngôi thất bại đành phải chạy trốn, lại mang theo bên mình ba tiểu hài tử của chủ thượng tới Nam Cương. Vì sống sót, y ỷ vào y và Úc Tử Hựu thời niên thiếu từng có giao tình, trong người còn một ít đồ vật của hắn, bịa đặt ám chỉ này nọ để cho người khác cảm thấy Úc Tử Hựu cùng y có tình cảm sâu sắc. Úc gia quyền khuynh triều chính, nhờ tầng quan hệ này mà mỗi ngày của Chung Uyển quả nhiên tốt hơn rất nhiều, hắn bịa chuyện xưa cũng càng ngày càng giống như thật. Những chuyện diễm tình này truyền xa ngàn dặm, xa tới Úc Tử Hựu đang ở kinh thành rốt cuộc cũng nghe thấy nợ phong lưu này của mình mà buồn vui lẫn lộn, Úc Tử Hựu sống sờ sờ bị tẩy não suốt bảy năm, hoảng hốt trong thoáng chốc mà tin rằng, có lẽ năm đó hắn cùng Chung Uyển hình như đúng thật là có một đoạn thời gian như vậy......